Cái nhìn dung thông
Nếu có quá nhiều sự lựa chọn thì ta sẽ không biết mình muốn gì. Nhưng đến lúc biết mình muốn gì thì chúng ta không cần phải chọn lựa nữa.
Đáy biển tuy sâu nhưng vẫn có thể đo được, lòng người tuy nông nhưng chẳng ai thấu nổi bao giờ. Chuyện tình cảm cũng vô thường như cuộc đời này vậy. Chỉ cần một câu nói , thậm chí một sự lặng thinh thôi là hai người cũng có thể rời xa nhau mãi mãi.
Có nhiều cặp đôi thường xuyên cãi vã và muốn chia tay, nhưng không thể rời xa vì cả hai vẫn có thể bao dung. Nhưng chỉ cần một lần im lặng thì mọi thứ sẽ kết thúc. Không phải không thể bao dung, chỉ là không thể tiếp tục được nữa mà thôi.
Trưởng thành là khi bạn nhận ra một giấc ngủ quý giá hơn nhiều so với việc phải đợi tin nhắn của ai đó trong vô vọng. Trưởng thành là khi chúng ta vượt qua những xót xa trong gió giông và cả trong lặng lẽ. Tưởng là buồn mà không phải buồn đâu, vì ta đã thấm màu đau thương nên không còn thấy khổ nữa. Trưởng thành là trở nên mạnh mẽ hơn, tự học cách tin rằng ngày mai sẽ bình yên. Những buồn thương rồi cũng sẽ dần phải theo năm tháng. Tất cả sẽ qua đi, chỉ còn lại chính mình.
Cuộc đời rồi sẽ cho ta vô vàn thử thách, tiền tài, địa vị, danh vọng và người thương yêu, nhưng biết đâu sẽ có ngày chúng đột nhiên biến mất. Khi chúng ta mất hết tất cả, cái còn lại mới là chính mình. Chúng ta sẽ thấy rõ bản thân nhất khi không còn ánh hào quang, danh lợi và tình yêu làm vỏ bọc bên ngoài nữa.
Dưới bầu trời này, cỏ dại vẫn hát những lời thương nhau. Cỏ không được ai chăm sóc, không ai quan tâm, thậm chí có khi còn bị cắt bỏ. Nhưng vượt lên tất cả những điều đó, cỏ dại vẫn ngày đêm vươn mình, nỗ lực, không cần ai ngắm, không cần ai khen ngợi, cũng chẳng lo bị đàm tếu, ghét bỏ.
Đức Phật có dạy: "Không phải vì trang sức bên ngoài, địa vị bên ngoài, tiền bạc bên ngoài hay giới tính của người đó khiến cho họ trở nên thanh cao hay đức hạnh mà bởi vì cách họ sống, cách họ đối đãi với người xung quanh và thế gian này."
"Hoa thơm nhờ nhụy, người có giá trị là nhờ có đạo đức"
Người có được tâm thiền sẽ nhìn thấu quá khứ của mình, thấy mình đã trưởng thành ra sao, thấy được cả lúc mình chưa sinh ra, thấy mình từng là giọt nước, một áng mây, một hạt bụi, một trong những kẻ cùng tử đi ngang qua cõi hồng trần. Người sống tỉnh thức không phải là người xa lánh hồng trần, mà là người học cách đi giữa hồng trần một cách vững chãi và bình an hơn.
Tham gia cuộc trò chuyện